Flexion:adincrescere
adincrescere (Konjugation) (Latein)
Bearbeiten- zurück zu adincrescere
Infinite Formen
BearbeitenInfinitive | |||
---|---|---|---|
Infinitiv Präsens | Infinitiv Perfekt | Infinitiv Futur | |
Aktiv | adincrēscere | adincrēvisse | — |
Passiv | — | — | — |
Partizipien | |||
Präsens Aktiv | Perfekt Passiv | Futur Aktiv | |
adincrēscēns | — | — | |
Gerundium, Gerundivum, Supina | |||
Gerundium | Gerundivum | Supinum I | Supinum II |
adincrēscendī | adincrēscendus, -a, -um | — | — |
Finite Formen
BearbeitenImperativ
BearbeitenPerson | Präsens | Futur | ||
---|---|---|---|---|
Aktiv | Passiv | Aktiv | Passiv | |
Sg. 2. Pers. | adincrēsce! | — | adincrēscitō! | — |
Sg. 3. Pers. | adincrēscitō! | — | ||
Pl. 2. Pers. | adincrēscite! | — | adincrēscitōte! | |
Pl. 3. Pers. | adincrēscuntō! | — |
Indikativ und Konjunktiv
BearbeitenPräsens | ||||
---|---|---|---|---|
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | adincrēscō | adincrēscam | — | — |
Sg. 2. Pers. | adincrēscis | adincrēscās | — | — |
Sg. 3. Pers. | adincrēscit | adincrēscat | — | — |
Pl. 1. Pers. | adincrēscimus | adincrēscāmus | — | — |
Pl. 2. Pers. | adincrēscitis | adincrēscātis | — | — |
Pl. 3. Pers. | adincrēscunt | adincrēscant | — | — |
Text | ||||
Imperfekt | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | adincrēscēbam | adincrēscerem | — | — |
Sg. 2. Pers. | adincrēscēbās | adincrēscerēs | — | — |
Sg. 3. Pers. | adincrēscēbat | adincrēsceret | — | — |
Pl. 1. Pers. | adincrēscēbāmus | adincrēscerēmus | — | — |
Pl. 2. Pers. | adincrēscēbātis | adincrēscerētis | — | — |
Pl. 3. Pers. | adincrēscēbant | adincrēscerent | — | — |
Text | ||||
Futur I | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | adincrēscam | — | ||
Sg. 2. Pers. | adincrēscēs | — | ||
Sg. 3. Pers. | adincrēscet | — | ||
Pl. 1. Pers. | adincrēscēmus | — | ||
Pl. 2. Pers. | adincrēscētis | — | ||
Pl. 3. Pers. | adincrēscent | — | ||
Text | ||||
Perfekt | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | adincrēvī | adincrēverim | — | — |
Sg. 2. Pers. | adincrēvistī | adincrēveris | — | — |
Sg. 3. Pers. | adincrēvit | adincrēverit | — | — |
Pl. 1. Pers. | adincrēvimus | adincrēverimus | — | — |
Pl. 2. Pers. | adincrēvistis | adincrēveritis | — | — |
Pl. 3. Pers. | adincrēvērunt | adincrēverint | — | — |
Text | ||||
Plusquamperfekt | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | adincrēveram | adincrēvissem | — | — |
Sg. 2. Pers. | adincrēverās | adincrēvissēs | — | — |
Sg. 3. Pers. | adincrēverat | adincrēvisset | — | — |
Pl. 1. Pers. | adincrēverāmus | adincrēvissēmus | — | — |
Pl. 2. Pers. | adincrēverātis | adincrēvissētis | — | — |
Pl. 3. Pers. | adincrēverant | adincrēvissent | — | — |
Text | ||||
Futur II | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | adincrēverō | — | ||
Sg. 2. Pers. | adincrēveris | — | ||
Sg. 3. Pers. | adincrēverit | — | ||
Pl. 1. Pers. | adincrēverimus | — | ||
Pl. 2. Pers. | adincrēveritis | — | ||
Pl. 3. Pers. | adincrēverint | — |